Chuyên mục
Những sự thật thú vị

Sự Thật Về Công Nghệ Chế Biến Đường Thốt Nốt

Hương vị đường thốt nốt, đặc sản của vùng đất An Giang

Bài viết được chia sẻ với sự đồng ý của tác giả Lâm Quang Hiển

Khi đến thăm An Giang, ấn tượng khó quên trong lòng du khách là hình ảnh những hàng cây thốt nốt vút cao với những người nhanh nhẹn trèo lên đọt cây hứng từng giọt nước ngọt lịm vào những ống tre. Ghé qua những lò nấu đường ở hai huyện Tịnh Biên và Tri Tôn, có dịp chứng kiến tận mắt phương pháp làm đường thủ công từ những giọt nước thốt nốt hứng từ trên cây, thưởng thức hương vị béo ngậy của từng hạt đường tan vào trong miệng; ta mới hiểu vì sao mà đường thốt nốt trở thành một đặc sản không chỉ riêng của An Giang mà còn là của đất nước Việt Nam đối với bạn bè trên thế giới.

Đường thốt nốt - Đặc sản An Giang

Cây thốt nốt tại An Giang có tên khoa học là Borassus Flabellifer là một trong những chi họ thốt nốt Borassus thuộc loại họ cau Arecaceae sống rất nhiều tại các nước vùng Nam Á và Đông Nam Á như Ấn Độ, Sri Lanka, Thái Lan, Campuchia, Việt Nam, Malaysia, New Guinea….Thân gần  giống như cây dừa nhưng chúng cao và thọ hơn nhiều, nếu cây trên 100 năm tuổi có thể cao tới 30m. Lá thốt nốt có hình chân vịt dài khoảng 2-3m, cuống lá tựa như mo cau xếp xung quanh thân . Hoa nhỏ, mọc thành từng chùm dày đặc thuộc loại đơn tính. Quả lớn màu nâu hoặc màu hạt dẻ hình hơi tròn, xẻ ra bên trong có 3 múi . Gọt lớp bao lụa bên ngoài sẽ lộ ra múi bên trong có màu trắng hơi dẽo ăn rất ngon nên thường được mọi người ưa chuộng. Nếu kết hợp với nước thốt nốt lấy từ trên cây sẽ là một loại hình giải khát có tác dụng giải nhiệt và bổ sung nhiều loại vitamin cho cơ thể.

Từ “thốt nốt” có nguồn gốc từ tiếng Khmer là “th’not”. Dân địa phương đôi khi đọc trại ra thành thốt lốt riết nên quen. Loại cây này được sử dụng toàn bộ không sót một thứ gì : thân cây già trên 50 tuổi được đánh bóng để đóng bàn ghế, làm đũa.., lá dùng lợp nhà thay lá dừa  tại các phum sóc, trái làm nước giải khát còn nếu chín thì dùng để tạo hương cho bánh bò thốt nốt nổi tiếng ở vùng Bảy núi , nước có thể cho lên men để làm rượu thốt nốt gọi là rượu arac hoặc cô đặc lại để làm nên loại đường thốt nốt. Ngoài ra nghệ nhân Võ văn Tạng  huyện Thoại Sơn còn dùng lá thốt nốt sấy khô ghép lại để tạo nên một loại hình tranh nghệ thuật bằng lá thốt nốt nổi tiếng trong và ngoài nước.

Đường thốt nốt - Đặc sản An Giang

Câu chuyện làm ra đường từ cây thốt nốt này là cả một huyền thoại được đồng bào Khmer truyền tụng qua nhiều đời. Chuyện kể rằng có một người nông dân chăn bò nằm nghỉ trưa bên dưới cây thốt nốt. Đang thiu thỉu ngủ, ông ta bổng giật mình tỉnh giấc vì có một giọt nước ngọt lịm từ trên cao rơi xuống ngay miệng mình. Ông lồm cồm ngồi dậy dáo dác nhìn quanh vẫn không phát hiện được điều gì. Tò mò ông trèo lên cây xem thử mới biết rằng những giọt nước vừa rơi xuống xuất phát từ đọt của cây thốt nốt bị gãy ngang. Ông vội vàng mang ống tre đựng nước uống của mình lên hứng những giọt nước do trời ban tặng đem về nhà khoe với vợ con. Vì vậy từ đó đến nay người dân vẫn giữ tập quán dùng ống tre làm phương tiện hứng nước thốt nốt từ trên cây xuống. Do nước thốt nốt để lâu ngày sẽ bị lên men chua không dùng được, đồng bào Khmer mới nghỉ cách chế biến thành rượu và cô đặc lại thành đường tán như hiện nay.

Giải thích tại sao mà trước đây nước thốt nốt trước đây có mùi vị đặc trưng của khói xông, một người sống lâu trong nghề làm đường thốt nốt giải thích rằng: do ống tre chứa nước thốt nốt dễ bị hư hỏng do bị chất đường thấm vào và mối mọt hủy hoại khi qua mùa lấy nước nên người dân nãy ra sáng kiến dùng hơi nóng những lỗ thông gió nơi lò nấu đường để sấy khô các ống tre này. Vì vậy nước thốt nốt có mùi đặc trưng của hơi khói từ lò nấu đường này. Đến nay nông dân đã chuyển sang việc dùng ống cao su và bình nhựa để hứng nước còn ống tre thì chỉ phơi nắng nên mùi khói cũng mất theo.

Đường thốt nốt - Đặc sản An Giang

Công nghệ làm đường thốt nốt cũng lắm công phu và tùy theo tay nghề của người thợ mà chất lượng đường có thể khác nhau. Nước từ trên cây xuống phải được nấu để cô lại thành đường chảy ngay trong ngày bởi vì nếu để lâu thì dễ bị chua do quá trình lên men xãy ra bên trong nước thốt nốt. Lò được xây ngay bên trong nhà và có thể sử dụng nhiều nhiên liệu để chụm lửa như trấu, củi,than đá…. nhưng phổ biến vẫn là trấu bởi vì dễ tìm và giá thành hạ. Bí quyết ở chổ là nhìn độ sôi của đường là người thợ có thể biết được và điều chỉnh nhiệt độ của lò chính xác. Ngoài ra bằng trực giác người thợ chỉ cần nếm nước thốt nốt cũng có thể biết được hàm lượng của đường bên trong và có thể tính được số lượng vôi thêm vào để khử độ chua của đường.

Đường thốt nốt - Đặc sản An Giang

Bước thứ hai là đường chảy sẽ được bàn tay của người thợ chế biến thành đường tán để có thể vận chuyển dễ dàng và bảo quản được lâu. Công nghệ này tuy đơn giản nhưng cũng lắm công phu. Đường chảy được cho vào nồi và nấu chảy lỏng ra để loại bỏ những tạp chất trong quá trình sơ chế trước. Nhiệt độ của đường không được quá 80⁰ C bởi vì nếu nhiệt độ quá cao thì đường sẽ bị caramen hóa và chuyển sang màu vàng sậm làm giảm chất lượng của đường. Người nấu phải khuấy liên tục và vớt lớp bọt lẫn những tạp chất bên trên lớp đường cho đến khi hơi nước bên trong đường bốc hơi và đường cô đặc lại thì mới ngừng. Đường lỏng được đổ thành từng tán hình trụ trong những khuôn được làm từ những lon sửa bò hay lon bia cắt thành hình vòng tròn đặt trên một nền phẵng. Quá trình nguội dần của đường trong tự nhiên cũng là lúc mà chúng kết tinh lại thành những tinh thể mịn. Nếu cắn thử một miếng đường thì cảm giác của vị ngọt và béo của những hạt đường thốt nốt tan bên trong miệng sẽ là một hương vị khó quên của những khách phương xa.Vì thế đường thốt nốt đã đi cùng với bè bạn khắp năm châu nhằm khẳng định đây là một đặc sản của vùng đất An Giang. Trong số những cơ sở làm đường nổi tiếng của thị trấn Nhà Bàng, huyện Tịnh Biên tỉnh An Giang có thể kể đến cơ sở Ngọc Trang, Lan Nhi,…. Đường thốt nốt của cơ sở này đã xuất sang các nước như Đài Loan, Nhật Bản, Hàn Quốc,Mỹ….rất được người dân ở đây ưa chuộng bởi hương vị độc đáo của nó.

Đường thốt nốt - Đặc sản An Giang

Trong những chuyến hành hương về miền Tây tham quan miếu Bà Chúa Xứ Núi Sam để cầu lộc mùa xuân, du khách thường hay ghé qua chợ Châu Đốc để mua 2 đặc sản nổi tiếng là đường thốt nốt và mắm Châu Đốc. Những tán đường được gói bằng lá thốt nốt hay trong bao nhựa được hút chân không trông rất bắt mắt trên các cửa hàng khiến du khách không thể nào bỏ qua khi ghé thăm chợ Châu Đốc. Loại đường này nếu ăn cùng với dưa gang ướp lạnh sẽ là món giải nhiệt tốt nhất trong mùa nắng hạn. Cắn một miếng đường, và một miếng cơm nguội sẽ tạo một cảm giác khó quên trong lúc đói lòng. Nếu muốn kho cá hoặc nấu chè đậu xanh thì chọn loại đường chảy chứa trong những hủ nhựa nhỏ xinh xắn. Lúc đó nồi cá kho hay nồi chè sẽ có một hương vị độc đáo khác hẳn khi nấu bằng đường cát trắng.Mắm Châu Đốc nổi tiếng trong và ngoài nước cũng là nhờ được chao bằng loại đường thốt nốt này. Hương vị của đường thốt nốt tạo nên mùi vị đặc trưng của từng loại mắm như mắm thái, mắm lóc, mắm trèn, mắm sặc….mà những nơi khác không thể nào sánh kịp. Ngoài ra du khách còn có thể mua nguyên cả buồng trái thốt nốt hay nước thốt nốt đóng chai đem về làm quà cho người thân. Đây cũng là những kỷ niệm khó quên trong một lần ghé qua đất An Giang.

Đường thốt nốt - Đặc sản An Giang

KS Lâm Quang Hiển

Chuyên mục
Những sự thật thú vị

Chuyện Hài Hước Về Nguồn Gốc Cái Tên “Sầu Riêng” Ở Xứ Ta

Một người ngoại quốc tới Nam Việt từ đầu thế kỷ thứ XIX kể chuyện trong tập ký ức của ông là đời ông đã phải một mẻ khiếp sợ, ấy là ông đã bị bắt buộc ăn trái sầu riêng, nhưng ông cũng thú rằng hết sợ rồi quen và hết quen thành ra mắc nghiện. Ấy là nghiện ăn trái sầu riêng.

Năm ấy ông mới bước chân tới Sài Gòn còn gọi là Tây Cống, thì được mời tới dự tiệc tại dinh một vị đường quan. Vì xã giao ông phải tới, và muốn biết phong tục của xứ ta, ông lấy làm sung sướng mà tới. Người Trung Hoa cho ông trọ đã rỉ tai cho ông tường qua về xã giao của ta thế nào và khuyên ông phải ăn hết thảy những món ăn nào mà chủ nhân mời mình. Người ta mời mà mình từ chối, ấy là khách khinh chủ đấy.

Ông khách ngoại quốc sau khi y phục chỉnh tề, nhảy lên xe ngựa tới dinh dự tiệc. Thôi không thiếu một sơn hào hải vị nào, toàn những thức ăn mà ông chưa từng được thấy ở nước nhà bao giờ, chủ mời ông ăn món gì, ông đều không từ chối. Mà món gì cũng ngon thật, vì nó lạ miệng. Đến khi tráng miệng ông thấy gia nhân mang ra một dĩa lớn trên bày một thứ gì màu vàng nhợt, to bằng hột gà. Chưa để lên bàn ông đã ngửi thoảng thấy mùi giống như trứng hư hệt như phó-mát “ca-măm-be” của người Âu châu.

Một điều lạ khiến ông chú ý là sau khi các dĩa kia đã bày ở trước mặt quan khách thì gia nhân lại đặt ở giữa bàn một cái đỉnh đồng nhỏ trong đốt trầm và hương khói tỏa lên nghi ngút. Mùi trầm hướng đánh át hẳn mùi dĩa thức ăn tráng miệng kia. Chủ nhà trịnh trọng đứng lên mời khách chiếu cố xơi đồ tráng miệng. Ông khách ngoại quốc đưa mắt nhìn xem bạn đồng bàn ăn uống ra sao. Người ta làm gì ông cũng làm vậy. Ông thấy người ta thò năm đầu ngón tay vào cái bát bằng bạc đựng chút xíu nước, trên thả vài lá chanh rồi rửa năm đầu ngón tay để lấy đồ tráng miệng. Ông khách phương xa theo xã giao cùng thò tay dón lấy một miếng, cầm hơi rồi cho vào miệng. Mùi trầm thơm tho át cả mùi rượu, mùi thực phẩm. Ông nhai để nuốt. Nhưng chao ôi!

Ông thấy nó làm sao ấy. Trong miệng ông có một thứ ăn nhun nhũn, mềm mềm và cái mùi nó mấy lạ làm sao. Không ra mùi thịt ôi, chẳng giống mùi phó-mát, nó là một mùi khó tả. Đã cho vào miệng, ông nhai rõ nhanh rồi nín hơi lấy sức nuốt, nhưng ông càng cố gắng nuốt thì lương trí ông không cho, có cái gì nó giữ món ăn mới lạ ở cổ ông. Vẫn cầm hơi, ông ráng sức một lần nữa, đem hết sức bình sinh mà nuốt, mồ hôi toát ra ở trên trán. Thế rồi may mắn cho ông lúc khó khăn ấy, chủ nhân đến trước mặt ông, trịnh trọng hỏi ông ăn phẩm vật có ngon không. Để có thể trả lời, ông nuốt đến ực một cái, thế là cái của nợ ấy, từ mồm ông đã chui tọt vào bao tử ông rồi, khiến ông tươi tỉnh đáp lại lời chủ nhân: “Thưa ngài món ăn này thật là ngon, tôi chưa từng được thưởng thức bao giờ.”

Thấy khách nói vậy, chủ nhân theo lối Á Đông nhất định chiều quý khách, đến gần khẩn khoản mời ông cùng ăn nữa…

(Tranh trong “Văn hóa nguyệt san” số 7, tháng 10-11/1955)

Mồ hôi trán ông lại đổ ra, nghĩ đến phải ăn nữa, quả tim ông đập như trống đánh, hai tai ông ù lên, mắt ông hoa cả đi. Để khách không từ chối, chủ nhân trịnh trọng lấy một miếng để ăn và miệng mời khách. Ông khách của chúng ta thật khó nghĩ, không biết ăn làm sao nói làm sao. Thôi đành:

Cũng liều nhắm mắt đưa chân
Để xem con tạo xoay vần ra sao?

Thế rồi như một cái máy, với một bộ mặt vui vẻ, ông thò tay lấy một miếng rồi đồng thời với chủ nhân, ông tươi cười cho vào miệng, để tươi tỉnh nhai rồi tươi tỉnh nuốt. Hết miếng này đến miếng khác, chủ và khách “xơi” hết cả đĩa! Ăn xong, mồ hôi ông khách ra ướt hết cả áo lót mình, như thể tắm dưới sông. Chủ gọi lấy nước chè tàu nóng rồi cùng khách uống và đàm thoại. Ông lấy làm lạ là sau khi uống nước chè tàu, ông thấy vị chè với vị trái cây kia hòa hợp với nhau tạo thành một hương vị đặc biệt, nó thoảng thơm ở trong miệng ông mãi và nó không ghê sợ, không lợm giọng như lúc đầu ông ăn. Ông hỏi chuyện chủ nhân về cái trái gì mà ngon vậy.

Chủ nhân cho mang ra một trái to bằng đầu người, vỏ xù xì mà ông gọi là “trái mít gai”, vì vị nó giống vị mít, hình nó giống hình trái mít. Khách là một nhà bác học chuyên về thảo mộc; ông đã chu du thiên hạ, tham dự nhiều đoàn thám hiểm nghiên cứu về cây cối năm châu. Trông thấy trái này, ông nhận ngay là một trái cây mà ông đã thấy mọc ở Mã Lai và thổ dân vẫn lấy để tế thần rồi mấy ăn. Chủ nhân hỏi khách có biết tên trái này là gì không? Nhớ đến tên mà thổ dân Mã Lai đã bảo ông, ông nói, với giọng người ngoại quốc mới học tiếng Việt:

Trái này là trái Dâu-riăng của người Mã Lai.

Chủ nhân và mọi người đều nhắc lại cái tên là lạ Dâu-riăng ấy. Rồi sau bữa tiệc “vô tiền khoáng hậu” ấy đối với nhà khoa học ngoại quốc kia, tiếng Dâu-riăng được truyền khẩu, một đồn mười, mười đồn trăm, trăm đồn nghìn, nó đến chợ, nó qua mồm các người nông dân, và tới đầu thế kỷ hai mươi, cái tên thực thụ Mã Lai của trái ấy là Doerian hay Durian, qua một nhà thảo mộc học nói tiếng Việt thành ra Dâu-riăng rồi qua bao nhiêu năm nay đã có cái tên ngộ nghĩnh là Sầu Riêng.

Trái Sầu Riêng thuộc về loại cây bông (gòn) họ man-vát-sê và tên khoa học là Durio zibethinus, trong có nhiều chất bổ như bột (11%), đường ngọt (16%), đạm chất (7%), dầu béo (3%), khoáng chất (1%), và sinh tố A nữa.

Như vậy ăn trái Sầu Riêng kể ra rất bổ tuy cái vị nó bùi, nhưng mùi nó lạ lùng khiến cho ai đã quen thì ưa, và đã ưa đâm ra nghiện. Còn những ai chưa quen thì cho cái mùi ấy nó mạnh làm sao, nó khó ngửi làm sao, và ai có ăn trái ấy là theo “nhân tâm tùy thích”. Xin giữ lấy mùi ấy cho mình nếu muốn thưởng thức lấy toàn hương vị của nó thì phải biết uống nước chè tàu, phải biết ngâm thơ, và phải có nghị lực, theo như câu hát nơi đồng ruộng vùng Lai Thiêu thuộc tỉnh Thủ Đầu Một là nơi sản xuất ra nhiều Sầu Riêng:

Trái chi hương vị lạ đời,
Sầu Riêng ấy trái dễ mời khó ăn.

Nguyễn Công Huân

Bài viết “Lịch sử trái sầu riêng” đăng trên “Văn hóa nguyệt san” số 7, tháng 10-11/1955

FoodMap Team sưu tầm

Chuyên mục
HỎI ĐÁP NGHỀ NÔNG Những sự thật thú vị Trồng trọt

Bơ 034 – Giống Bơ Siêu Dài, Siêu Khủng

BƠ 034 – GIỐNG BƠ SIÊU DÀI, SIÊU KHỦNG

Trong thời gian gần đây, trên thị trường đang xuất hiện một giống bơ mới, thu hút tương đối nhiều sự quan tâm của bà con nông dân trồng bơ nhờ vào những ưu điểm vượt trội mà các giống bơ khác không có, đó chính là giống bơ 034. Thế bơ 034 có những đặc điểm gì? Mời bà con mình cùng đọc qua những thông tin mà FoodMap đã tổng hợp để biết thêm về giống bơ 034 này nhé!

Bơ 034 là bơ gì?

Bơ 034 là giống bơ sáp chín muộn, được các kỹ sư và người nông dân đánh giá là giống bơ mang lại hiệu quả kinh tế cao và thích ứng với điều kiện khí hậu ở nước ta. Hiện tại, giống bơ này đang được nhân giống tại sở nông nghiệp tỉnh Lâm Đồng và xuất hiện chủ yếu ở khu vực Tây Nguyên.

Nhận thấy giống bơ này là giống trái mùa, chất lượng và năng suất ổn định, lại phù hợp trồng xen canh với cây cà phê nên người nông dân đã nhân giống để trồng trên diện tích lớn hơn. Thế hệ sau khi nhân giống cho ra đời những quả bơ có chất lượng tương tự như cây bơ mẹ nên giống bơ này ngày càng được nhân giống rộng rãi để cung cấp giống ra thị trường.

Hình dạng bên ngoài của giống bơ 034 nhìn khá thuận mắt, khi chín vỏ màu xanh bóng, dáng thuôn, có thể đạt độ dài từ 30 đến 40 cm. Cân nặng của quả khoảng từ 300g đến 800g, thịt quả chiếm tỉ lệ khá cao, từ 75% đến 82% cân nặng quả, có độ dẻo và mùi thơm đặc trưng, vị ngọt béo ngậy khó lẫn với các loại bơ khác nên được đánh giá là giống bơ thơm dẻo vào loại I trong các giống bơ trái mùa.

bơ 034

Giống bơ này ra hoa kết trái quanh năm và thời điểm thu hoạch quả từ tháng 9 đến tháng 12 dương lịch hàng năm.

Bơ 034 có khả năng thích ứng tốt với hệ sinh thái của nhiều vùng miền khác nhau trên cả nước. Đặc biệt, với điều kiện khí hậu ở vùng Tây Nguyên thì giống bơ này phát triển rất mạnh khỏe, mang lại chất lượng cao và năng suất ổn định nên có thể nói đây là một giống bơ ưa khí hậu lạnh. Đồng thời, giống bơ này rất thuận lợi cho việc trồng xen canh với cây cà phê, tiện cho việc chăm sóc và thu hoạch. Thời điểm giống bơ 034 cho quả thì trên thị trường lại khan hiếm bơ nên thường thì bà con sẽ bán được giá thành cao.

giống bơ 034

Là một giống bơ có năng suất cao, nên hiện nay diện tích canh tác bơ 034 ngày một mở rộng. Chính vì điều đó, rất nhiều nguồn tin trái chiều đã xuất hiện về việc canh tác giống bơ này thế nào cho hiệu quả nhất.

Sau đây là một vài lưu ý để bà con nông dân canh tác giống bơ được hiệu quả:

Bo 034 là một giống cần nước, nhưng nếu nước quá nhiều sẽ làm bơ bị thối rễ và gây chết cây. Vì thế, khi canh tác giống bơ 034 ở những vùng đất trũng, bà con nên lên luống cao 0,5 đến 0,7 mét để tránh hiện tượng ngập úng.

– Lưu ý cứ 6 tháng lại tỉa cành cho cây bơ một lần, tạo hình tán cây theo hướng tự trụ (bốn cành bốn hướng) để cây bơ có thể phát triển cân đối và khỏe mạnh hơn.

– Ngoài ra, để cây bơ phát triển tốt nhất, bà con nên trồng nổi cây trên mặt đất từ 15 cho đến 20 cm, không được trồng chìm.

Mua ngay bơ 034 tại FoodMap ngay nào!

Chuyên mục
Những sự thật thú vị

9X với ý tưởng khởi nghiệp ‘độc, lạ’ từ phân bò

Tận dụng phân bò, hai chàng trai ven biển xứ dừa Bến Tre đã xử lý thành công sản phẩm hữu cơ phục vụ nông nghiệp, đặc biệt là mở ra cơ hội nuôi tôm sạch và giảm chi phí cho người dân góp phần bảo vệ môi trường.

Cơ hội nuôi tôm sạch

Hai chàng trai là Lê Quốc Dương và Võ Minh Tâm cùng 25 tuổi, đang làm việc tại UBND xã Bảo Thạnh (huyện Ba Tri, Bến Tre) đã chế thành công phân bò bằng phương pháp vermicompost để phục vụ nông nghiệp, đặc biệt là nuôi tôm sạch.

Anh Lê Quốc Dương cho biết, phân bò ủ sinh học bằng phương pháp vermicompost sẽ tạo ra loại phân giàu chất dinh dưỡng, sạch mầm bệnh, có nhiều thành phần sinh dưỡng. Trong nuôi trồng thủy sản, đặc biệt là nuôi tôm để đảm bảo nguồn thức ăn tự nhiên trong ao, tăng các loại sinh vật phù du, chân chèo thì phân ủ sinh học là nguồn tốt nhất vì giúp tạo màu nước chuẩn trước khi nuôi trồng. Bên cạnh đó, phân ủ chủ yếu là lớp mùn sẽ tạo cho đáy ao nuôi luôn tơi xốp và là môi trường thuận lợi cho các vi sinh vật có lợi phát triển, giúp phân giải thức ăn thừa, hạn chế ô nhiễm môi trường đáy.

Bắt đầu vào vụ nuôi chi phí sử dụng để cải tạo gây màu nước ao chiếm chi phí không hề nhỏ mà tiềm ẩn rủi ro cao. Trong vụ nuôi nguồn nước bị ô nhiễm, khi sử dụng phân ủ sinh học sẽ đảm bảo cân bằng lại hệ sinh thái ao nuôi giảm thiểu sự mất cân bằng vi sinh vật phân giải. Đồng thời, tạo môi trường tốt hơn cho vật nuôi và tạo được hệ sinh thái tự nhiên. Còn trùn quế kết hợp trong phân bò cũng là một loại thực phẩm giàu dinh dưỡng làm thức ăn cho tôm, tăng khả năng hấp thụ đạm, giảm chi phí trong chăn nuôi.

Ông Nguyễn Hoàng Nhủ, Trưởng ấp Thạnh Phú (Bảo Thạnh) cũng là người gắn bó với con tôm 7 năm nay ở vùng biển này. Ông Nhủ nuôi 3 ha, đang thử nghiệm phân bò của anh Dương sản xuất. Ông nhận xét, sử dụng phân bò có tác dụng gây màu nước cho tôm. Đồng thời, còn làm thức ăn cho tôm bót (con) và phát triển hệ tảo. Ông Nhủ tính toán, sử dụng phân bò xử lý ao và làm thức ăn cho tôm bót sẽ giảm nhiều chi phí. Cụ thể, ở công đoạn xử lý ao trước khi thả, nếu 1 ao diện tích 0,2 ha bón khoảng 30 bao vôi kèm với men vi sinh mới gây màu nước, tốn chi phí 1,2 triệu đồng/lần, còn nếu bón lần đầu không lên màu sẽ làm lần nữa, càng tốn thêm chi phí, còn bón phân bò một lần đã lên màu nước đẹp, giúp giảm chi phí trên 30%.

Anh Dương cho biết, địa phương ở ven biển, trên địa bàn xã có 250 ha nuôi trồng thủy sản, chủ yếu nuôi tôm, còn làm nghề muối 600 ha, hiệu quả thấp nên hiện nay cũng đang quy hoạch 200 ha chuyển sang nuôi tôm.

Giảm ô nhiễm môi trường

Anh Lê Quốc Dương tốt nghiệp đại học ngành Công nghệ sinh học của trường Đại học Công nghiệp TPHCM. Còn anh Võ Minh Tâm tốt nghiệp ngành quản lý nhà nước của Học viện Hành chính Quốc gia ở TPHCM cùng ra trường 2015 rồi cả hai về phục vụ quê hương, làm cán bộ xã Bảo Thạnh đến nay.

Năm 2016, anh Dương có dịp tham quan mô hình ủ phân dê ở huyện Chợ Lách (Bến Tre) sử dụng phương pháp thổi khí bằng cách tận dụng gom phân lại ủ rồi bón cây ăn trái mang lại hiệu quả cao. Sau đó, về nhà cả hai bàn bạc, suy nghĩ ở địa phương mình có thương hiệu về bò thịt Ba Tri nhưng phụ phẩm thì không có giá trị, gây ô nhiễm môi trường bấy lâu nay mà chưa có biện pháp xử lý. Từ đó, cả hai quyết tâm bắt tay vào nghiên cứu, thực hiện dự án.

Hiện nay, đàn bò của huyện Ba Tri (Bến Tre) có số lượng khoảng 72.392 con, chiếm khoảng 48% tổng số đàn bò trong toàn tỉnh Bến Tre. Vì thế, sản phẩm thải từ phân bò rất lớn ước tính khoảng trên 3.000 tấn/tháng. Nhưng hình thức xử lý phân bò của người dân chủ yếu là phơi khô dưới ánh nắng mặt trời và chờ thương lái đến thu gom. Sản phẩm thô chưa qua xử lý, kèm theo giá trị dinh dưỡng thấp dẫn đến giá thành rất thấp. Đặc biệt vào mùa mưa không thể phơi được người dân thường chất thành đóng gây ô nhiễm trầm trọng. Anh Tâm cho rằng, để cải thiện được chất lượng phân bò thô, tăng hàm lượng dinh dưỡng nên xử lý phân trước khi bán, có thế mới mang lại giá trị kinh tế cũng như nâng cao được giá trị phân bò, góp phần cải thiện môi trường, hạn chế ô nhiễm vào mùa mưa. Đồng thời, tạo được thương hiệu riêng cho sản phẩm phân bò Ba Tri, nâng cao chuỗi giá trị Bò địa phương.

Hòa Hội

Nguồn: baomoi.com

Chuyên mục
Những sự thật thú vị

‘Bác sĩ tôm’ khởi nghiệp từ 20.000 đồng ở công ty phòng trọ’

Thành lập công ty khi trong túi chỉ còn 20.000 đồng, nhưng anh Xuân đã làm giàu trên quê hương công tử Bạc Liêu và trở thành “bác sĩ tôm”.Những ngày này, Lê Anh Xuân – Giám đốc công ty Trúc Anh tại Bạc Liêu, đang tất bật cho mùa vụ mới. Vừa hướng dẫn công nhân làm ao, thả giống, anh Xuân còn hướng dẫn các kỹ sư nghiên cứu, sản xuất những sản phẩm vi sinh đạt chất lượng cao, để giúp nông dân nuôi tôm theo công nghệ sạch, giảm thiểu sử dụng hóa chất.

Ông chủ 38 tuổi Lê Anh Xuân quê biển Quảng Xương (Thanh Hóa). Tốt nghiệp đại học chuyên ngành nuôi trồng thủy sản tại Nha Trang, anh vào làm việc cho một công ty công nghệ rồi được đơn vị giao địa bàn Bạc Liêu, với vai trò là một kênh phân phối các chế phẩm vi sinh. Hàng tuần anh kết hợp với ngành thủy sản mở hội thảo về chủ đề nuôi tôm sạch cho nông.

Bác sĩ tôm’ khởi nghiệp từ 20.000 đồng ở công ty phòng trọ’

 

Sau 3 năm sống với người dân các tỉnh ven biển miền miền Tây, anh Xuân quyết định chọn Bạc Liêu làm quê hương thứ hai của mình khi trong túi chỉ còn 20.000  đồng. Vậy mà anh dám “liều mạng” treo biển “công ty Trúc Anh” trước cổng phòng trọ ở đường Trần Huỳnh, TP Bạc Liêu, do mình làm giám đốc kiêm nhân viên, rồi đến ấp Công Điền của xã Vĩnh Trạch (TP Bạc Liêu) thuê 7.600m2 đất để nuôi tôm công nghiệp.

“Gặp bạn bè ai cũng nói tôi khùng, dám liều mạng đánh cược với con tôm vì người nuôi tôm ở Bạc Liêu lâm từng lâm vào cảnh khốn đốn nhất, nhiều đầm tôm bị bỏ hoang do nuôi thua lỗ từ 5-10 trước”, anh Xuân nhớ lại.

Bac-si-tom

Vậy mà vụ tôm đầu tiên với 180.000 con giống, sau 3 tháng 27 ngày, Xuân thu được 4,6 tấn, tôm đạt kích cỡ bình quân 25 con/kg. Nhờ bán giá cao, vụ tôm này chàng kỹ sư trẻ thu lãi ròng gần 400 triệu đồng, đủ trả toàn bộ tiền thuê đất theo hợp đồng 5 năm. Vụ thứ 2 anh Xuân thả 200.000 con giống và trúng đậm như vụ đầu, bỏ túi lãi thêm nửa tỷ đồng.

Thấy Xuân nuôi tôm trúng đậm, nhiều nông dân trong vùng đến học hỏi kinh nghiệm. Anh không ngần ngại hướng dẫn những bí quyết, trong đó có phương pháp nuôi tôm sạch bằng các chế phẩm vi sinh do chính anh sản xuất kết hợp với việc xử lý nước, môi trường, đáy ao theo định kỳ.

Ngoài ra, với thức ăn cho tôm, anh Xuân còn trộn trùn quế với thảo dược. Buổi tối anh cho tôm ăn thêm tỏi trộn với rượu, bởi theo kỹ sư này thì đây là một loại kháng sinh tự nhiên, diệt được 70 loại vi khuẩn gây bệnh cho tôm.

5 năm sau đó, vụ tôm nào Xuân cũng thu lãi vài trăm triệu đồng, quy mô kinh doanh được nâng lên. Công ty TNHH sản xuất và thương mại Trúc Anh đã mở rộng thêm quy mô sản xuất các chế phẩm vi sinh và tôm giống sạch bệnh.

Anh Xuân cũng đầu tư 16 tỷ đồng xây tòa nhà nhiều tầng giữa đồng tôm để làm trụ sở công ty, tuyển dụng 70 nhân viên có trình độ cao đẳng, đại học với đồng lương ổn định.

“Bác sĩ tôm” của nông dân

Sở hữu hơn chục ha đất ven biển Bạc Liêu và cầm trong tay tiền tỷ, nhưng anh Xuân như một nông dân thực thụ trong vùng. Ngoài việc cung cấp con giống chất lượng cao và quy trình nuôi tôm sạch cho nông dân, mỗi khi nghe hộ nào có tôm bị bệnh, anh đều đến tận ao để nghiên cứu, tìm ra bệnh và cách chữa trị miễn phí. Nông dân Bạc Liêu gọi anh là “bác sĩ tôm” của mọi nhà.

Hiện nay anh Xuân nuôi cả tôm sú và tôm thẻ cách biển Bạc Liêu khoảng 5 km. Trong đó, tôm sú anh thả với mật độ từ 20-30 con/m2, thu hoạch 5-7 tấn/ha/năm. Tôm thẻ  thả 100-300 con/m2, mỗi ha thu hoạch 20-30 tấn/vụ, và năm nào cũng lãi 3-4 tỷ đồng.

Sau 10 năm phát triển, công ty của anh Xuân đoạt hàng loạt giải thưởng vàng về chất lượng và công nghệ. Sản phẩm của công ty Trúc Anh được Chủ tịch nước tặng giải thưởng TOP 20 sản phẩm nông nghiệp tiêu biểu năm 2013.

Cùng với việc tập trung sản xuất, nuôi trồng thủy sản, anh Xuân đã không ngừng học tập nâng cao kiến thức, và đang là nghiên cứu sinh Tiến sĩ Nuôi trồng thủy sản.

Việt Tường

Chuyên mục
Những sự thật thú vị

Anh nông dân sáng chế ra 200 loại máy nông nghiệp, thu 3,5 tỷ đồng/năm

Sáng tạo vì nhà nông

Xưởng cơ khí khang trang của anh Trần Đình Lai nằm ở mặt tiền tuyến tỉnh lộ chạy qua thôn An Xuân, xã Quảng An. Trong không gian rộn ràng tiếng búa và tiếng máy nổ, hàng chục người thợ miệt mài làm việc. Anh Lai vừa hướng dẫn cho thợ vừa tiếp chuyện những vị khách đến đặt hàng.

Bằng việc sáng chế ra những loại máy móc ưu việt, anh Trần Đình Lai không chỉ tạo nhiều việc làm, giúp bà con nông dân các địa phương vơi đi nỗi nhọc nhằn mà còn thu về tiền tỷ.

Tôi thành công như ngày hôm nay chính là vì có những ý tưởng sáng tạo mà mục đích ban đầu hướng đến là phục vụ cho người dân quê. Tôi là nông dân, sáng chế vì nông dân và làm giàu để giúp được nông dân là niềm hạnh phúc”.

Sinh ra trong gia đình nông dân đông con, tuổi thơ của anh Lai là chuỗi ngày cực nhọc. Khi còn nhỏ anh đã theo bố mẹ ra đồng, đã quen lội trên những thửa ruộng trũng bùn ngập gần đến đầu gối. “Hình ảnh người dân quê hì hục nhiều ngày liền vẫn không sửa được máy bơm nước để tiêu úng cho ruộng lúa đang bị ngập sâu, kêu thợ không có… làm tôi ám ảnh mãi”- anh Lai kể.

Chính vì sự trăn trở đó, sau khi tốt nghiệp trung học phổ thông, dù đủ sức thi đậu một trường đại học, nhưng anh chọn thi vào một trường trung cấp cơ khí ở TP.Huế. Sau 2 năm học trường nghề rồi tốt nghiệp loại ưu, anh được nhận vào làm tại một xưởng cơ khí ở trung tâm thành phố với thu nhập ổn định.

Rồi nỗi trăn trở trước những vất vả của người nông dân ở quê nhà đã khiến anh quyết định về quê lập nghiệp sau 4 năm làm ở thành phố. Tại nơi chôn nhau cắt rốn, sau một thời gian chạy vạy tìm vốn liếng, anh mở được xưởng sửa chữa máy móc. Thời điểm đó, ở xã Quảng An cũng như các địa phương của huyện Quảng Điền phong trào nuôi tôm sú phát triển rất mạnh. Nhu cầu sửa chữa các loại máy phục vụ cho sản xuất nông nghiệp, nhất là phát triển nuôi tôm tăng cao nên xưởng của anh ăn nên làm ra, giải quyết việc làm cho nhiều lao động.

Làm ăn thuận lợi được ít năm, cơ sở của anh rơi vào cảnh khó khăn khi mô hình nuôi tôm ở Quảng Điền liên tiếp thất bát vì dịch bệnh, nông dân nợ nần chồng chất. Trước hoàn cảnh đó, anh Lai nhận thấy phải thay đổi hướng đi mới có thể phát triển.

Nghĩ là làm, anh chuyển từ việc sửa chữa sang sáng chế, sản xuất các loại máy móc phục vụ trong nông nghiệp, nông dân, nông thôn. Từ thực tế, vỏ trấu- loại chất đốt truyền thống – bị người nông dân đổ bỏ bừa bãi gây ô nhiêm môi trường do việc sử dụng bếp gas ngày càng phổ biến, anh nghĩ cần phải biến vỏ trấu thành củi cung cấp cho các cơ sở sản xuất công nghiệp.

Sau nhiều lần vận hành thử nhưng thất bại, đến đầu năm 2008, chiếc máy ép củi trấu của anh mới hoàn thiện và cho ra sản phẩm chất lượng tốt. Đây cũng là năm anh đứng ra thành lập Doanh nghiệp tư nhân Bạch Lai để phát triển sản xuất kinh doanh.

Từ thành công trong việc sản xuất máy ép củi trấu, anh tiếp tục nghiên cứu sáng chế ra hàng loạt loại máy móc khác. Các loại máy sấy mùn cưa, máy cắt nước đá liên hoàn, máy sấy thực phẩm đa năng, máy hút thổi liệu, máy thái rau, máy ép viên thức ăn chăn nuôi, máy sấy lúa đa năng…do anh sáng chế đều ưu việt, tiện lợi, phù hợp với hoàn cảnh nhà nông hơn là máy nhập ngoại…

Đưa máy móc xuất ngoại

Thấy được lợi ích của việc sử dụng củi trấu làm chất đốt, khách hàng từ trong Nam đến ngoài Bắc từ chỗ sử dụng sản phẩm củi trấu của anh Lai dần chuyển sang đặt mua máy ép củi trấu do anh sản xuất. Từ năm 2009 đến nay, bình quân mỗi năm cơ sở của anh bán ra thị trường gần 50 máy ép củi trấu. Loại máy này không chỉ được tiêu thụ ở hầu khắp các tỉnh thành trong nước mà còn xuất khẩu ra nước ngoài, như Lào và Campuchia.

Tương tự máy ép củi trấu, các loại máy khác do anh sáng chế cũng được thị trường ưa chuộng do những tính năng ưu việt. Ngoài việc cho năng suất sản xuất cao và có thông số kỹ thuật ổn định, các loại máy của anh còn không tiêu tốn điện năng, tự động hóa các quy trình sản xuất. Như máy sấy lúa đa năng với công suất cao (5-8 tấn/mẻ) có cơ chế sấy đảo chiều, ít tốn nhiên liệu, chỉ cần một người vận hành. Sản phẩm này đã được chuyển giao công nghệ cho nhiều tỉnh, thành trong nước và cũng đã xuất sang các nước Lào, Campuchia.

“Thấy tôi sản xuất và tiêu thụ tốt các loại máy này, nhiều cơ sở cũng cho ra đời các sản phẩm nhái với mẫu mã tương tự. Nhưng rồi họ không cạnh tranh được với máy của tôi vì tính năng máy họ sản xuất thua xa những cái máy do tôi làm ra”- anh Lai kể.

Hiện tại, mỗi năm cơ sở của anh Lai sản xuất và bán ra thị trường trên 200 máy móc các loại, đưa lại doanh thu hàng năm khoảng 3,5 tỷ đồng và nguồn lợi nhuận lớn. Cơ sở của anh giải quyết việc làm thường xuyên cho 22 công nhân, chưa kể những lao động làm theo mùa vụ. Thu nhập bình quân của người lao động tại cơ sở của anh Lai mỗi tháng đạt gần 6 triệu đồng/người. Anh cũng thường xuyên đi đầu trong phong trào từ thiện xã hội ở địa phương, giúp những hoàn cảnh khó khăn vươn lên.

Với những sáng tạo trong sản xuất, anh Lai đã nhận được nhiều giải thưởng có giá trị. Trong đó, đáng kể nhất là Giải thưởng Lương Đình Của năm 2011 cho nhà nông trẻ xuất sắc, bằng khen và kỷ niệm chương của Trung ương Đoàn TNCS Hồ Chí Minh về đề tài giải pháp ý tưởng sáng tạo tiêu biểu trong năm 2011; giấy chứng nhận bình chọn sản phẩm công nghiệp nông thôn tiêu biểu khu vực miền Trung- Tây Nguyên 2016; danh hiệu Nông dân Việt Nam xuất sắc năm 2017…

Theo Trần Hoè
Dân Việt

Chuyên mục
CÂU CHUYỆN NÔNG SẢN Những sự thật thú vị

Phi hành gia sắp được ăn rau xanh trồng ngoài không gian

Trong khi chúng ta hy vọng một ngày nào đó có thể định cư tại các hành tinh khác, thì các phi hành gia lại luôn cần nhiều nguồn dinh dưỡng hơn là các thực phẩm ăn liền được đóng gói và mang theo từ Trái Đất.

Không chỉ liên quan đến giá trị dinh dưỡng của các sản phẩm tươi sống, NASA còn quan tâm đến việc trồng cây xanh ngoài không gian. Các nhà nghiên cứu cho rằng, phi hành gia cũng sẽ được cải thiện về mặt tâm lý cũng như thể chất từ việc nuôi trồng.

Để giải quyết vấn đề trên, NASA đã hợp tác với các nhà nghiên cứu tại trường Đại học Arizona thiết kế nhà kính chuyên dụng có thể được triển khai và lắp đặt nhanh chóng trong không gian, có khả năng cung cấp cho phi hành gia một số lượng bền vững các loại rau tươi.

Nguyên mẫu của nhà kính được xây dựng như là “hệ thống sinh học hỗ trợ sự sống” – có khả năng tái chế không khí, chất thải và nước. Khi các phi hành gia hít thở, chúng giải phóng carbon dioxide, trong khi thực vật sử dụng để tạo ra oxy thông qua quang hợp. Nước chảy qua rễ và trở lại một bể chứa, nơi nó được oxy hóa và được tăng cường dưỡng chất trong một chu kỳ tuần hoàn liên tục.

Để tránh bức xạ, các nhà kính có khả năng sẽ được chôn dưới đất, và do đó sẽ cần một nguồn ánh sáng nhân tạo.

Gene Giacomelli, Giám đốc Trung tâm Nông nghiệp Môi trường có kiểm soát tại Đại học Arizona, cho biết: “Chúng tôi đang cố gắng bắt chước những gì các cây xanh sẽ có nếu chúng ở trên Trái Đất và sử dụng các quá trình này để hỗ trợ sự sống. Toàn bộ hệ thống của nhà kính đại diện các hệ thống sinh học trên Trái Đất”.

Một trong những mục tiêu chính của du hành vũ trụ trong tương lai là vận chuyển càng ít hàng hóa càng tốt bằng cách sử dụng những thứ được tìm thấy trên đường đi, một nguyên tắc được gọi là sử dụng tài nguyên tại chỗ.

Rất tốn kém để khởi động một tên lửa do đó việc giảm tải hàng hóa sẽ giúp chi phí rẻ hơn. NASA hy vọng sẽ thu thập được các nguồn cung cho sự sống như là nước từ các vùng ngoài trái đất thay vì phải mang theo nó.

Tiến xa hơn, các nhà nghiên cứu sẽ sử dụng nguyên mẫu nhà kính giống nhau để xác định xem sản phẩm được trồng có thể duy trì khả năng cung cấp cho một nhóm phi hành gia trong thời gian dài hay không.

Theo khampha

Chuyên mục
CÂU CHUYỆN NÔNG SẢN Những sự thật thú vị

Trang trại trong nhà cho hơn 80 tấn rau sạch mỗi năm

Một công ty Nhật Bản sử dụng công nghệ trồng rau trong nhà, cho sản lượng hơn 80 tấn rau sạch mỗi năm.

Công ty Nhật Bản Panasonic bắt đầu trồng rau xanh trong một nhà kho ở Singapore từ năm 2014 để bán cho các cửa hàng thực phẩm và nhà hàng địa phương, theo Business Insider.

Khi đó, trang trại rộng 248m2 chỉ cho 3,6 tấn rau mỗi năm. Tới nay, diện tích và sản lượng của trang trại đã tăng gấp 4 lần, Alfred Tham, trợ lý giám đốc Phòng kinh doanh nông nghiệp của Panasonic, cho biết.

Mọi loại rau xanh của Panasonic được trồng quanh năm trong nhà, dùng đèn LED thay ánh sáng mặt trời. Các giá trồng rau được xếp chồng lên nhau tới tận trần nhà để cho sản lượng cao hơn trong không gian hạn chế.

20 công nhân làm việc tại trang trại đeo mũ trùm đầu, mặt nạ, găng tay và trang phục bảo hộ trước khi làm việc để tránh nguy cơ làm ô nhiễm khu trồng rau.

Trang trại sản xuất 81 tấn rau xanh mỗi năm, chiếm 0,015% tổng lượng rau trồng ở Singapore. Panasonic dự kiến nâng con số này lên 5%.

Hiện tại, nhà kho đang gieo trồng 40 loại rau, bao gồm rau mầm củ cải đỏ, củ cải trắng, xà lách rocket, cải Nhật, cải cầu vồng, xà lách romaine. Vào tháng 3/2017, trang trại sẽ bắt đầu trồng thêm 30 loại rau khác.

Để trồng rau xanh, công nhân Panasonic gieo hạt giống lên các giá trồng rau. Không giống nhiều trang trại thẳng đứng khác, trang trại của Panasonic trồng rau xanh trên đất.

Mọi loại rau mọc dưới ngọn đèn LED thay vì ánh nắng Mặt Trời. Những bóng đèn do một công ty địa phương cung cấp và tiêu tốn ít năng lượng hơn bóng đèn thường.

Bóng đèn LED chiếu sáng thường xuyên thúc đẩy cây trồng phát triển nhanh chóng. Nông dân cũng kiểm soát thời tiết bên trong nhà kho, bao gồm lượng oxy, độ pH và nhiệt độ.

Khi hạt giống bắt đầu nảy mầm, nông dân chuyển cây trồng vào những chậu nhỏ. Những vòi phun nhỏ cung cấp nước giàu chất dinh dưỡng cho cây trồng.

Mục tiêu của trang trại là tăng sản lượng rau trồng tại Singapore, nơi phải nhập khẩu hơn 90% thực phẩm. Quốc đảo này rất khan hiếm đất trồng trọt, vì vậy trồng rau trong nhà có thể trở thành giải pháp khả thi để sản xuất nhiều rau xanh hơn

Dự án nông nghiệp trong nhà của Panasonic thuộc ban Giải pháp nhà máy, nơi tạo ra những cỗ máy và hệ thống công nghiệp.

“Chúng tôi tiên đoán ngành kinh doanh này rất có tiềm năng trong điều kiện thiếu đất nông nghiệp trên toàn cầu, dân số gia tăng, biến đổi khí hậu, cùng nhu cầu về nguồn cung cấp thực phẩm chất lượng cao và ổn định”, Tham cho biết.

Theo VnExpress

Chuyên mục
CÂU CHUYỆN NÔNG SẢN Những sự thật thú vị RÌ VIU Trái cây ngon

Tổng Hợp 7 Loại Bơ Ngon Phổ Biến Nhất Việt Nam

Bơ là một trong những loại quả chứa nhiều vitamin bổ ích cho con người. Bơ cung cấp rất nhiều các chất dinh dưỡng cũng như chất xơ cho cơ thể. Hãy cùng Foodmap tìm hiểu xem có bao nhiêu loại bơ đang được bán trên thị trường hiện nay.

1. Bơ sáp

Bơ sáp được trồng rất nhiều tại Việt Nam. Và tại Việt Nam, bơ sáp đang dần dần trở thành một giống bơ được ưa chuộng nhất. Do yêu cầu về thổ nhưỡng của bơ sáp trùng với khí hậu Việt Nam nên nó phát triển rất tốt tại đây. Bơ sáp được trồng nhiều ở các vùng núi Tây Nguyên, nơi có khí hậu tốt kèm với đất đỏ bazan.

Bơ sáp có hình dáng trứng gà, nhìn chúng trái bơ sáp không quá tròn và cũng không quá dài. Khi chín, quả bơ sáp căng mọng và cầm rất chắc tay. Vỏ ngoài của bơ sáp hơi sần và hơi bóng. Vỏ mỏng, phần thịt bơ bên trong màu vàng, hạt khá to. Phần thịt bơ khi ăn vào đúng thời điểm chín tới thường có vị ngọt nhạt. Bơ sáp có cảm giác khi ăn hơi trơn và cảm giác mềm trong khoang họng. Thông thường người Việt thường ăn bơ sáp với sữa đặc hoặc dùng làm sinh tố.

Bơ sáp2. Bơ 034

Đây là loại bơ bắt nguồn từ Lâm Đồng. Quả bơ dài nhìn bề ngoài khá giống bơ sáp nhưng hạt bé hoặc không hạt và hiện nay được xuất khẩu ra nhiều nước trên thế giới.

Về chất lượng trái đạt cơm vàng, hạt bé, trái dài từ 27 đến 32 cm, khối lượng từ 400 đến 600g, chín da xanh, độ dẻo và độ béo cao. Được đánh giá là cây bơ số 1 hiện nay ở khu vực Bảo Lâm, Lâm Đồng.

Bo_034

3. Bơ Tứ Quý

Bơ Tứ Quý hay còn gọi là bơ trái vụ. Chúng có nguồn gốc ở Đắk Lắk và được trồng nhiều ở vùng Tây Nguyên. Hình dáng bơ thuôn dài, nhỏ ở phần cuống và to dần về dưới. Quả bơ này có trọng lượng từ 0,5 – 1,2kh/quả.

Phần vỏ của bơ khá mỏng, bóng trơn và không sần sùi. Đặc biệt, bơ có hạt quả nhỏ, thịt màu vàng nhạt thơm ngon.

Bơ Tứ Quý thường được dùng để biếu, làm quà tặng vì hình dáng của chúng trông bắt mắt. Một số món ăn chế biến từ bơ đó là salda rau củ, sinh tố bơ sữa, bơ dầm đá đường…Đừng bao giờ để tủ lạnh nhà mình thiếu đi loại bơ này nhé bạn.

Bơ tứ quý

4. Bơ Booth

Bơ Booth du nhập vào Việt Nam khoảng 10 năm trước và hay được gọi là “bơ bút, bơ búc”. Loại bơ này có vỏ dày hơn các loại bơ khác. Thịt bơ vàng đậm, thơm dẻo, không xơ, hạt nhỏ, ít dập nát, thời gian chín kéo dài đến 7 ngày so với 3 ngày ở bơ thường, nên tỷ lệ hỏng rất thấp.

Bạn cũng có thể chế biến bơ Booth với sữa, trái cây khác để thưởng thức trọn vẹn hương vị của nó.

bơ booth

5. Bơ Hass

Bơ Hass là một dòng bơ có mức độ phổ biến không kém cạnh bơ Booth. Trên thế giới, Bơ Hass đang chiếm lĩnh thị trường với 80% sản lượng bơ. Đây là giống bơ chủ chốt tại nước Úc và mang doanh thu gần 1 tỷ USD/năm cho người nông dân Mỹ.

Hiện bơ Hass đã được một số trang trại bơ tại Việt Nam đưa về trồng thử nghiệm. Bơ Hass có vỏ dày và cứng. Vỏ bơ Hass có màu xanh đậm và hơi sần sùi. Khi chín vỏ quả sẽ chuyển dần sang màu tím còn thịt bơ chắc, thơm và có màu vàng.

bơ hass

6. Bơ Reed

Bơ reed cũng là một giống bơ có nguồn gốc từ Mỹ. Cũng tương tự như bơ Booth, Reed đang được trồng thử nghiệm ở nhiều nơi. Khi đem về Việt Nam, bơ được thử nghiệm trồng ở Đắk Lắk. Tuy nhiên, về mức độ hiệu quả vẫn không thể bằng Booth.

Bơ Reed có trọng lượng lớn, kích thước trung bình cao nặng từ 300-500g tùy theo mức độ chăm sóc. Bơ Reed có vỏ màu xanh đậm, khi chín vỏ bơ chuyển từ xanh sang tím. Vỏ ngoài của bơ Reed thường dày, và có lởm chởm gai nhưng rất dễ lấy thịt.

Phần thịt bên trong bơ Reed có màu kem, ăn không béo, không có chất xơ nhiều, gắn khít với phần hạt bên trong. Hạt gắn khít nhưng cũng dễ bóc tương tự như các sản phẩm bơ khác.

bơ reed

7. Bơ Fuerte

Một dòng bơ phổ biến không kém bơ sáp khi đây được xem là giống bơ đầu tiên. Bơ Fuerte thuộc chủng Mexico. Tại Việt Nam, giống bơ này được trồng rất nhiều trên vùng Tây Nguyên. Bên cạnh đó, quả bơ Fuerte có hình dán thon dài, vỏ rất mỏng, màu xanh sậm chứ không xanh nâu như các loại bơ khác. Tuy nhiên, bù lại bên trong quả bơ lại phần thịt khá ít do phần hột khá to.

Phần thịt bơ có màu vàng kem ngon, bùi bùi và có lượng sáp lớn – đây là giống bơ dùng làm bơ dằm. Ngoài ra, thịt bơ thường có mùi thơm bùi rất dễ chịu và thường được dùng để làm mặt nạ.

bơ fuerte

Bơ là loại thực phẩm được đánh giá cao vì những giá trị dinh dưỡng mà chúng mang lại. Cụ thể như lượng vitamin A, D, E, B5, B6…cùng hàm lượng khoáng chất dồi dào như Kali, Mangan, Kẽm, Đồng, Sắt. Tuy vậy, chúng ta cũng cần có những nguyên tắc ăn bơ để tận dụng hết những lợi ích mà nó mang đến cho sức khỏe như:

– Ăn với lượng vừa phải: Bơ chứa nhiều chất béo, khoảng 250 đơn vị calo. Nếu ăn nguyên 1 quả bơ cùng thực phẩm béo khác thì sẽ khiến chúng ta tăng cân. Theo các chuyên gia thì chúng ta chỉ nên ăn 1/3 quả bơ mỗi ngày, tương đương 5g chất béo và 55 đơn vị calo.

– Ăn cả phần thịt sát vỏ: Khi gọt bơ thì nhiều người thường bỏ đi phần thịt xanh đậm dưới vỏ. Thực tế đây là phần chứa nhiều chất dinh dưỡng nhất của quả bơ, và như vậy thì vô tình chúng ta đã bỏ đi phần quý giá nhất của loại trái cây này rồi. Bạn chỉ cần dùng tay để bóc vỏ bơ nhẹ nhàng nhé, nếu thịt bơ vẫn còn dính lại thì lấy thìa để lấy chúng ta.

– Phụ nữ cho con bú nên hạn chế ăn: Mặc dù hàm lượng vitamin B6 có trong bơ tốt cho phụ nữ mang thai, nhưng với phụ nữ cho con bú thì không. Nếu mẹ ăn quá nhiều bơ thì tuyến vú sẽ chất lượng sữa sẽ bị ảnh hưởng. Khi bé bú thì sẽ dẫn đến đau bụng hoặc tiêu chảy.

Bơ cung cấp vitamin cho cơ thể

– Người bị dị ứng cũng không nên ăn: Một số người có cơ địa mẫn cảm, dễ bị dị ứng, đặc biệt những người dị ứng với chất latex – mủ cao su thì khi ăn bơ sẽ làm tăng mức độ lgE trong huyết thanh khiến cho tình trạng dị ứng thêm nghiêm trọng hơn. Vậy nếu như khi ăn bơ thấy chóng mặt, buồn nôn, phát ban…thì không nên ăn và loại luôn chúng ra khỏi thực đơn hằng ngày của bạn.

– Hạn chế ăn khi có mắc bệnh về gan: Trong bơ chứa nhiều collagen, khi không sử dụng hết thì chúng sẽ tích tụ và gây hại cho gan. Bên cạnh đó, một số loại dầu trong bơ cũng không tốt cho hoạt động của gan. Nếu như bạn đang gặp vấn đề về gan thì không nên ăn quá nhiều để đảm bảo sức khỏe nhé.

Foodmap đang có Bơ Sáp Đắk Lắk đang có giá hấp dẫn : 120k/ 3kg. Bạn tham khảo và đặt hàng tại đây nhé  : https://bit.ly/3rnc3ek

Nguồn: Tổng hợp

Chuyên mục
CÂU CHUYỆN NÔNG SẢN Những sự thật thú vị

1001 sự thật thú vị về cây thốt nốt mà bạn sẽ phải bất ngờ

Cây thốt nốt là gì?

Cây thốt nốt là loài thực vật thuộc họ với cây dừa, cây có cây đực và cây cái. Cây cái sẽ ra hoa và kết quả còn cây đực ra hoa và được lấy nước làm đường. Hoa thốt nốt cũng vậy, được phân thành hoa đực và hoa cái, hoa thốt nốt đực không thể kết thành trái nên thường chỉ dùng để lấy nước.

Thân cây thẳng, có thể vươn cao tới 30m. tuổi thọ lên đến trên 100 năm. Theo sách “1.900 loài cây có ích ở Việt Nam”, thốt nốt có vòm lá rộng 3 m theo chiều ngang, thân cây to, trông giống thân cây dừa, được bao quanh bởi các sẹo lá. Cụm hoa là những bông mo, mang hoa đơn tính khác gốc. Thốt nốt cái cho từ 50 đến 60 quả/cây, thốt nốt đực không có quả.

Cây thốt nốt

Cây thốt nốt là gì?

Cây thốt nốt mọc ở đâu ở Việt Nam?

Theo cổng thông tin điện tử An Giang, thốt nốt gắn liền vùng đất Thất Sơn (vùng Bảy Núi) thuộc địa phận 2 huyện Tri Tôn và Tịnh Biên của tỉnh An Giang. Nơi đây được mệnh danh là xứ sở của cây thốt nốt.

Cây có khả năng chịu được thời tiết nào?

Thốt nốt có khả năng chịu khô hạn, ngập nước, ưa sáng nhưng không chịu rét. Thốt nốt non ban đầu sinh trưởng chậm, càng lớn về sau càng mọc nhanh hơn.

Cây thốt nốt có khả năng chịu được thời tiết nào?

Tên gọi khác là gì?

– Bối đa

Theo sách “Gia Định thành thông chí”, thốt nốt còn có tên gọi khác là bối đa. Cây bối đa giống cây bồ quỳ (cây gồi), nhưng to hơn, cao vót không cành, ngọn lá mọc quanh tròn như cái lọng tỏa ra xung quanh, thân lớn có ba cạnh, ở cạnh ấy chấm nhỏ mọc ra, lá mọc đối nhau, suốt 4 mùa không rụng. Thân lớn dùng làm cung tên, nhánh nhỏ làm dây thừng, lá già để đan từng tấm dùng che mưa gió, lá non tước ra làm buồm, chiếu, dùng trong cả nước.

Cây thốt nốt An Giang

Bối đa còn là một tên gọi khác của cây thốt nốt

Ứng dụng của thốt nốt

Thốt nốt là cây có nhiều giá trị trong lĩnh vực y tế. Người dân trồng chủ yếu để lấy nước uống giải khát, chế biến rượu vang, cô đặc sản xuất đường, chiết xuất ra dầu. Trong đó, đường thốt nốt hương vị thơm ngon đặc biệt, có thể ăn tươi hoặc nấu, còn dùng để chữa bệnh. 

Theo sách “1.900 loài cây có ích ở Việt Nam”, thốt nốt có vị ngọt, tính bình. Nó có tác dụng lợi tiểu, tiêu viêm, kiện tỳ, giải nhiệt, dịch nhựa thốt nốt lên men có tác dụng bổ dưỡng. Trong dân gian, cuống cụm hoa thốt nốt được nhân dân làm thuốc lợi tiểu, giải nhiệt trong xơ gan, lách to.

thốt nốt

Ứng dụng của cây thốt nốt

Ngoài ra, cây còn có nhiều công dụng bất ngờ được người dân ở nhiều nước ứng dụng như:

Hoa

Khi cây ra hoa, vào chiều và tối, người ta buộc ống vào đầu cụm hoa, sau khi cắt một đoạn đầu hoa bằng đốt ngón tay, để qua đêm thu được chừng 1 lít nước. Thứ nước thu được trước buổi sáng có vị ngọt mát; thứ nước thu được vào buổi tối hoặc để lên men sẽ bị chua, được người dân ở vùng duyên hải Maharashtra, Ấn Độ dùng như một loại đồ uống có cồn.

Nước thốt nốt khi thắng lên sẽ cho ra đường thốt nốt có vị ngọt dịu.

Mầm

Ở các bang Tamil Nadu và Andhra Pradesh, Ấn Độ, và ở Jaffna, Sri Lanka, người ta trồng cây thốt nốt rồi thu hoạch phần mầm dưới mặt đất để mang về luộc hoặc nướng ăn. Loại thức ăn này rất giàu chất xơ và bổ dưỡng.

Người ta cũng cắt phần vỏ cứng của hạt đã nảy mầm ra để lấy phần ruột giòn, có vị như củ năng ngọt.

thốt nốt

Lá thốt nốt được dùng lợp nhà, làm thảm, đan rổ, làm quạt, đan nón, làm ô hoặc dùng như giấy. Tại Indonesia, lá cây được dùng như giấy trong văn hóa cổ. Người ta chọn lựa lá có kích thước, hình dáng, độ già phù hợp rồi luộc trong nước muối cùng bột nghệ (đóng vai trò chất bảo quản). Sau đó lá được đem phơi khô. Khi đã đủ khô, bề mặt lá được đánh bóng bằng đá bọt rồi đem cắt, đục lỗ ở góc. Mỗi lá được làm thành bốn trang giấy.

Cuống lá có cạnh sắc nhọn, có thể đóng thành hàng rào. Riêng phần vỏ của cuống lá có thể được tước ra dùng làm dây thừng. Ở vài vùng tại Tamil Nadu, Ấn Độ, lá cây thốt nốt được dùng khi chế biến bánh kolkata – một dạng bánh bột gạo.

Thân

Thân cây được dùng làm cột xây nhà, dầm cầu. Gỗ thốt nốt cứng, nặng, bền, có giá trị cao trong xây dựng.

Cây con được nấu làm rau ăn hoặc nướng hoặc nghiền làm bột.

Nguồn: Tổng hợp